diên vỹ

có một thời



Có lẽ nào đường ta phải rẽ đôi
Và hạnh phúc sao mỏng manh dường ấy:
Anh yêu em hơn những gì còn lại
Chẳng biết cách giữ gìn, để mất em !




có lẽ nào - Nguyên Hùng


 


có một thời ta cũng đắm say
cũng môi mắt, cũng vòng tay thắm thiết
cũng hẹn thề biển non bất diệt
tưởng chừng như không cách trở bao giờ ...



nhìn lại mình, nhìn lại những giấc mơ
ta mới thấy ngày xưa trẻ quá
những yêu thương nay còn gì người hở
một thoáng giật mình ...ta như tỉnh giấc say



tan vỡ rồi biết lỗi tại ai
trách người, trách ta, hay do duyên kiếp
ta thay lòng, hay người lừa bịp ...
mà cái đau sao cũng chia đôi ?



giữa ta - người ai đã phải lẻ loi
khi tay lạnh không người sưởi ấm
khi mắt môi âm thầm lệ đẫm
khăn mùi xoa tự tay lấy lau mình



những cuộc tình, tiếp nối cuộc tình
những vết sướt hằn vào tim năm tháng
giữa ta - người có cùng chung số phận
sao dường như cùng ở đỉnh sầu đau...!



july 22, 2006
 

Được bạn: HB đưa lên
vào ngày: 10 tháng 11 năm 2011

Bình luận về Bài thơ "có một thời"